“Mẹ Đơn Thân Tuyệt Vọng Kêu Gọi Bạn Đọc Dân Trí Giúp Cứu Mạng Con Trai”
27 Th7
Cô Gái Mang Mệnh Khổ: Nguyễn Thị Hân
Nguyễn Thị Hân, sinh năm 1992, không may mắn sinh ra trong gia đình nghèo khó. Cha cô bị đau khớp và thoái hóa cột sống, không thể làm việc nặng, nên từ năm 17 tuổi, Hân đã phải lên thành phố tìm việc để nuôi cha mẹ. Với mỗi đồng lương ít ỏi, Hân chỉ giữ lại đủ tiền phòng trọ và 1 triệu đồng để sinh hoạt, còn lại đều gửi về cho mẹ. Để tiết kiệm, Hân chỉ ăn một bữa cơm tối, trưa ăn ở công ty và sáng ăn mì gói.
Cô không dám nghĩ đến hạnh phúc riêng mình vì luôn tất bật nuôi cha mẹ. Cho đến khi gặp người đàn ông hơn mình chục tuổi, hứa sẽ giúp cô chia sẻ gánh nặng gia đình, Hân đã tin tưởng và quyết định cho anh cơ hội. Thế nhưng, chỉ sau vài năm chung sống, khi bé Nguyễn Chí Thiện (sinh năm 2015) được 3 tuổi, mâu thuẫn vợ chồng nảy sinh và họ chia tay.
Hân sụp đổ, ôm con nhỏ trong tay mà khóc không thành lời. Tuyệt vọng, cô nhìn đứa con trai bụ bẫm, nhớ cảnh cha mẹ già bệnh tật ở quê và tự nhủ phải đứng dậy, cố vững chân bước qua giai đoạn khổ cực này.
Khi không kịp xoay tiền cho con nhập viện, nhìn con cố nén khóc nhưng cả người run bần bật vì đau, Hân chỉ biết ôm chặt con vào lòng, tuyệt vọng đến mức không còn muốn sống. Nhưng sâu thẳm trong lòng, cô gái mang mệnh khổ ấy vẫn tìm thấy sức mạnh để chiến đấu, không chỉ vì bản thân mà còn vì những người thân yêu của mình.
Hân thu xếp đồ đạc rồi bắt xe khách về quê, gửi con trai cho bà ngoại trông nom. Sau đó, cô lại khăn gói lên thành phố, tiếp tục làm công nhân như cách đây 10 năm, thời còn con gái. Để có thu nhập cao hơn, Hân tìm kiếm công ty cho tăng ca nhiều và xin việc, chấp nhận làm việc 10 – 12 tiếng mỗi ngày. Nhờ vậy, cô có thể ăn cơm tối tại công ty, và ban đêm lại ra phòng bảo vệ giữ xe cho khu trọ để có chỗ ngủ miễn phí. Sáng sớm, Hân ăn vội gói mì rồi lại bắt đầu một ngày làm việc mới.
Cứ 2-3 tháng, Hân mới dám tranh thủ về thăm con một lần dù rất nhớ, vì tiếc vài trăm ngàn đồng tiền xe và một ngày công. Cô làm việc quần quật và hầu như không tiêu xài, nhờ vậy mà lương hơn 8 triệu đồng mỗi tháng vẫn dành được 6 triệu gửi về quê nuôi cha mẹ già và con nhỏ.
Hân bảo: “Cực hơn thời con gái một tí nhưng em khổ quen rồi, vẫn chịu được!”
Câu nói ấy gói gọn biết bao nỗi niềm, sự hy sinh và tinh thần kiên cường của cô gái trẻ. Trong hoàn cảnh khắc nghiệt, Hân vẫn tìm thấy sức mạnh để tiếp tục, với hy vọng mang lại cuộc sống tốt đẹp hơn cho những người thân yêu của mình.
Cuộc sống mệt mỏi, lặp đi lặp lại trong ba năm, tưởng chừng đã quá quen thuộc với những khó khăn, thì bão tố lại ập đến, quật ngã bà mẹ trẻ đơn thân kiên cường.
Đầu tháng 2, khi Hân đang làm việc, điện thoại của mẹ gọi đến. Có linh cảm bất an, vì mẹ thường không gọi trong giờ Hân làm việc. Mẹ thông báo tình trạng của Thiện: ho, sốt, đau nhức toàn thân suốt cả tuần, thuốc không khỏi, bệnh viện tỉnh đề nghị chuyển viện lên tuyến trên.
Hân bần thần suốt cả buổi, thu xếp công việc và vội vàng đón con lên thành phố để khám bệnh. Sau một tuần điều trị tại bệnh viện Nhi đồng 2, cơn sốt của Thiện đã giảm, nhưng bác sĩ yêu cầu xét nghiệm và tầm soát một bệnh nghiêm trọng, khiến Hân càng thêm bất an.
Sau vụ ly hôn, Hân đã quen với những khó khăn, tưởng chừng không còn gì có thể làm cô khuất phục. Nhưng khi nhận được thông báo từ bác sĩ rằng Chí Thiện bị ung thư máu, Hân lặng người, mất vài phút mới lấy lại bình tĩnh. Cô khụy gối ngã ngồi xuống sàn, đôi tay gầy gân guốc ôm mặt, khóc nức nở, cố gắng giữ im lặng để không làm mẹ già ngoài cửa nghe thấy.
Như đã quá quen với bất hạnh, Hân chỉ khóc một trận rồi đứng dậy. Cô thuê một phòng trọ gần nơi làm việc để tiện chăm sóc con, đồng thời đưa Thiện điều trị định kỳ tại bệnh viện Ung bướu TP.HCM. Trong tâm trí Hân, dù mệt mỏi và đau đớn, vẫn hiện hữu một nghị lực mạnh mẽ, sẵn sàng chiến đấu với mọi thử thách để bảo vệ những người thân yêu.
Bước Đường Đầy Khó Khăn
Theo chẩn đoán y khoa, bé Chí Thiện mắc bệnh bạch cầu lymphô cấp dòng B với nguy cơ trung bình, nhưng khả năng điều trị thành công rất cao. Bác sĩ chỉ định cho bé hóa trị tấn công theo phác đồ Fralle 2000 và yêu cầu theo dõi thường xuyên để điều chỉnh thuốc.
Tuy nhiên, ngay từ toa thuốc đầu tiên, Thiện đã phản ứng mạnh với thuốc, dẫn đến toàn thân sưng phù và tím tái. Hân kể lại: “Khi đang truyền thuốc, con cảm thấy ngứa và tay chân bắt đầu sưng lên, rồi lịm dần đi. Em ôm con chạy lên phòng bác sĩ cấp cứu, trong khi nó ói khắp người em và ngất lịm đi, phải thở oxy hai tiếng sau mới tỉnh lại.”
Rất may, sau sự cố ở lần truyền đầu tiên, Thiện đáp ứng tốt với thuốc và hồi phục dần. Các khớp tay chân bớt sưng đau và bé có thể đi lại được. Bác sĩ đánh giá khả năng chữa trị cho Chí Thiện là rất cao và động viên gia đình chuẩn bị chi phí để điều trị dứt điểm cho bé.
Tuy nhiên, khi nhắc đến chi phí điều trị, Hân thở dài: “Năm ngoái nghỉ dịch Covid-19, em đã phải mượn tiền để xoay xở, chưa kịp trả nợ thì con phát bệnh. Giờ em phải vay mượn thêm hơn 50 triệu đồng để tiếp tục điều trị. Em không biết phải tìm đâu ra tiền cho toa thuốc kế tiếp.”
Trong cơn bão tố này, Hân không chỉ phải đối mặt với nỗi đau của con mà còn gánh thêm gánh nặng tài chính. Mặc dù cuộc sống đang đè nặng lên vai cô, nhưng với tình yêu và quyết tâm, Hân vẫn tiếp tục chiến đấu, hy vọng rằng sự kiên trì và nỗ lực của mình sẽ giúp Chí Thiện vượt qua thử thách này.
Nỗi Đau và Sự Kiên Cường
Kể từ khi Chí Thiện phát bệnh, cuộc sống của Hân đã trở nên vô cùng khó khăn. Mỗi tháng, cô phải chi thêm tiền phòng trọ do phải chuyển sang làm thời vụ để có thời gian chăm sóc con và đưa bé đi bệnh viện. Thu nhập giảm hơn một nửa, nhưng gánh nặng tài chính thì không ngừng gia tăng.
Gần nửa năm qua, Hân đã tìm đủ mọi cách để xoay xở tiền cho điều trị bệnh của con. Tuy nhiên, hiện tại, cô đã hết đường vay mượn. Những đêm dài thức trắng, ôm đầu nghĩ cách kiếm tiền cứu con, Hân chỉ còn biết ôm chặt con vào lòng, tuyệt vọng đến mức không còn muốn sống khi nhìn thấy con cố nén khóc và run bần bật vì đau.
Tuy vậy, vì con và cha mẹ già, Hân vẫn cố sống, dù cuộc sống quá khổ sở khi mỗi ngày phải chứng kiến con đau đớn mà bất lực.
Ông Nguyễn Văn Trạng, Trưởng ấp Giồng Nâu, xã Nhuận Phú Tân, huyện Mỏ Cày Bắc, tỉnh Bến Tre, cho biết gia đình chị Nguyễn Thị Hân vốn đã khó khăn ở địa phương. Cha mẹ già yếu, và chị Hân, sau khi ly hôn, một mình nuôi con nhỏ bệnh tật hiểm nghèo và cha mẹ già, nên cuộc sống càng thêm chật vật.
Ông Trạng chia sẻ: “Khi có quà cứu trợ hoặc các đoàn từ thiện, địa phương đều đưa gia đình chị Hân vào danh sách nhận quà, nhưng sự hỗ trợ vẫn chưa đủ để giải quyết vấn đề tài chính nghiêm trọng. Chúng tôi kính mong các cấp trên và các mạnh thường quân quan tâm giúp đỡ gia đình chị Hân, để cháu có điều kiện chữa bệnh cho con nhỏ.”
Những lời kêu gọi này không chỉ phản ánh tình cảnh của một gia đình đang vật lộn với nghịch cảnh mà còn là tiếng nói của lòng nhân ái, mong mỏi sự giúp đỡ từ cộng đồng để họ có thể vượt qua thử thách đầy cam go này.