Bức Thư Từ Mẹ Chồng: Đêm Vu Lan Và Quyết Định Rời Bỏ

 

 

Vào cuối tuần vừa qua, tài khoản ngân hàng của tôi gặp sự cố, nên tôi đã nhờ chồng chuyển cho mẹ chồng 5 triệu đồng nhân dịp Vu Lan. Sau khi hoàn tất giao dịch, tôi chụp màn hình và gửi cho mẹ chồng kèm theo lời chúc.

Năm nay tôi 30 tuổi, đang giữ chức giám đốc kinh doanh tại một công ty công nghệ. Hai năm trước, tôi kết hôn với chồng, người hơn tôi hai tuổi. Chúng tôi cùng làm việc tại một công ty, nhưng thuộc các phòng ban khác nhau.

 

Ngày Lễ Vu Lan Nhận Được Tin Nhắn Của MẸ khiến tôi Lặng nguời
Ngày Lễ Vu Lan Nhận Được Tin Nhắn Của MẸ khiến tôi Lặng nguời

 

Chồng tôi lớn lên trong một gia đình đơn thân, vì vậy anh rất quý mẹ. Để anh có thể báo đáp công ơn sinh thành, tôi đã đề xuất việc đón mẹ chồng về sống cùng. Anh vui mừng và cảm ơn tôi vì hiểu được lòng anh.

Những ngày đầu mẹ chồng đến, bà rất chu đáo với tôi, thường xuyên nấu những món tôi yêu thích và đối xử với tôi như con gái ruột. Mỗi khi tôi tan làm, trên bàn ăn luôn có đĩa bánh bao mới hấp hoặc món súp gà do bà tự tay làm để tôi ăn lót dạ.

Tuy nhiên, theo thời gian, sự khác biệt giữa tôi và mẹ chồng dần lộ rõ. Có lần, khi tôi vui mừng thông báo về quyết định tăng lương, mẹ chồng bình thản nói:

– Người trẻ ở thành phố sướng thật. Làm việc nhàn nhã, mưa không tới mặt, nắng không tới đầu mà lương cao thế. Không như ở quê, cày cuốc cả ngày chỉ kiếm được mấy đồng.

Câu nói của mẹ chồng khiến tôi cảm thấy chạnh lòng, nhưng tôi chỉ lặng lẽ cho qua.

 

 

Một lần khác, khi tôi mua một số đồ gia dụng mới cho ngôi nhà, mẹ chồng lại cau mày chê trách, bảo rằng mua sắm tốn tiền, tự tay làm thì tiết kiệm hơn và đảm bảo hơn.

Sự khác biệt thế hệ càng trở nên rõ rệt, và một ngày mẹ chồng bỗng xin về quê sống, lý do là bà cảm thấy không quen với nhịp sống thành phố, cảm thấy ngột ngạt.

– Các con đi làm suốt ngày, về muộn. Mẹ ở nhà một mình buồn lắm. Mẹ muốn ra ngoài đi dạo cho khuây khỏa nhưng không biết đường, cũng chẳng có ai để trò chuyện. Các con hãy để mẹ về quê, ngày ngày làm vườn, có bạn bè hàng xóm trò chuyện. Thỉnh thoảng các con về thăm mẹ là được rồi.

Dù mẹ chồng đã sống với chúng tôi gần nửa năm, tôi vẫn cảm thấy lý do bà đưa ra có phần không thuyết phục. Tôi nghi ngờ có thể bà có điều gì không hài lòng với tôi và không muốn sống chung nữa, nên mới tìm lý do để về quê.

Thực lòng mà nói, dù đôi khi tôi cảm thấy khó chịu với mẹ chồng vì sự khác biệt trong lối sống, tôi hiểu rằng bà là người có tâm và mong muốn chăm sóc bà gần gũi hơn. Vì vậy, tôi đã thẳng thắn hỏi mẹ chồng nếu có bất kỳ điều gì không hài lòng, hãy chia sẻ để tôi sửa chữa, đừng bỏ về quê như thế. Nhưng mẹ chồng đáp:

 

 

 

– Con nghĩ nhiều rồi. Con là một người vợ hiền, dâu thảo, không có điểm gì đáng chê trách. Chỉ là mẹ thấy không hợp với cuộc sống thành phố nên muốn về quê thôi.

Dù tôi đã cố gắng thuyết phục mẹ ở lại, bà vẫn kiên quyết trở về quê. Cuối cùng, vợ chồng tôi đành phải chấp nhận quyết định của mẹ.

Kể từ khi mẹ chồng về quê, vợ chồng tôi thường xuyên gọi điện hỏi thăm bà. Tuy nhiên, do khoảng cách xa và công việc bận rộn, chúng tôi ít có cơ hội về thăm bà trực tiếp.

 

 

Gia Đình 3 Thế Hệ Quyết Bám Trụ Dù Nhận Hơn 12 Tỷ Đền Bù từ Chủ Đầu Tư