Vĩnh biệt NSƯT Tuấn Phong – Giọng ca của những năm tháng hào hùng
Trong ký ức của nhiều thế hệ, giọng hát của NSƯT Tuấn Phong là tiếng vọng của những năm tháng chiến tranh ác liệt, khi âm nhạc trở thành sức mạnh tinh thần cho các chiến sĩ nơi tiền tuyến. Giọng ca truyền cảm, đầy nội lực của ông đã để lại dấu ấn sâu sắc với các ca khúc như Chào em cô gái Lam Hồng, Tôi người lái xe, Dáng đứng Việt Nam, khắc họa một thời kỳ không thể nào quên. Vào sáng ngày 10/11, NSƯT Tuấn Phong đã từ biệt cõi trần ở tuổi 73, để lại khoảng trống lớn trong lòng người hâm mộ và giới nghệ thuật.
Sinh năm 1952 tại Hà Nội, Tuấn Phong bước chân vào âm nhạc từ năm 16 tuổi và nhanh chóng ghi dấu ấn tại Hội thi Tiếng hát giới trẻ Thủ đô với Huy chương bạc cho ca khúc Tiếng cồng giải phóng của nhạc sĩ Hoàng Vân. Không chỉ dừng lại ở đam mê, năm 1972, ông quyết định theo đuổi sự nghiệp âm nhạc chuyên nghiệp trong Đoàn ca múa nhân dân miền Nam, mang tiếng hát mình đến khắp các mặt trận. Trong cuộc chiến, âm nhạc của ông không chỉ là những bài ca động viên tinh thần, mà còn là một lời ngợi ca cho sự kiên cường, bất khuất của dân tộc Việt.
Từ năm 1978 đến 1984, Tuấn Phong trau dồi thanh nhạc tại Nhạc viện TP.HCM và trở thành một trong những giọng ca tiêu biểu của Đoàn ca múa nhạc Bông Sen và sau đó là giảng viên Nhạc viện. Năm 1981, ông giành giải Nhì tại Liên hoan Ca múa nhạc chuyên nghiệp toàn quốc với ca khúc Dấu chân phía trước. Năm 1996, với những đóng góp không ngừng nghỉ, ông được phong tặng danh hiệu Nghệ sĩ Ưu tú (NSƯT).
Không chỉ là ca sĩ, ông còn viết lời bình, làm thơ, dẫn chương trình và đóng góp nhiều giọng đọc thơ nổi tiếng cho Đài truyền hình TP.HCM. Người thầy và cũng là người đồng nghiệp, nhạc sĩ Phan Huỳnh Điểu, từng dành cho ông những lời trân trọng: “Nếu Phạm Duy có Thái Thanh, Trịnh Công Sơn có Khánh Ly thì tôi có Tuấn Phong.”