“Mẹ Mua 5kg Cua Để Tổ Chức Tiệc, Nhưng Khi Mở Ra Thì Họ Hàng Đã Chết Lặng Vì…!”

Khi tôi và mẹ ôm bụng cười rôm rả, thì chị dâu đột nhiên nhìn vào tủ lạnh và bật khóc. Chúng tôi đã có một khoảng thời gian đầy tiếng cười, nhưng sự vui vẻ của chúng tôi lại không thể che lấp nỗi buồn của chị dâu.

Ngày xưa, chúng ta còn nhớ những câu chuyện cha mẹ đặt đâu con nằm đấy, nhưng trong trường hợp anh trai tôi và chị dâu, họ lại là một ngoại lệ. Mẹ tôi đã âm thầm “chấm” chị dâu từ cách đây 10 năm và lên kế hoạch để cuộc làm quen giữa con trai và con dâu diễn ra một cách tự nhiên nhất.

Chị dâu tôi không chỉ xinh xắn, cao ráo, và trắng trẻo, mà còn là một phiên dịch viên tại một công ty nước ngoài. Mẹ của chị là bạn thân của mẹ tôi. Họ từng đùa rằng khi lũ trẻ lớn lên, chúng sẽ trở thành thông gia. Thế mà, trò đùa đó đã trở thành hiện thực khi mẹ tôi bất ngờ sắp xếp cuộc gặp gỡ cho anh trai và chị dâu.

Đám cưới của anh chị diễn ra hoành tráng và lãng mạn. Khi phát hiện cuộc hôn nhân này là “âm mưu” của hai bà mẹ, tưởng chừng anh chị sẽ cảm thấy giận dỗi, nhưng không, họ lại vui mừng đến rơi nước mắt. Anh tôi cảm ơn mẹ vì đã giúp mình tìm được người bạn đời lý tưởng, còn chị dâu thì hạnh phúc vì tìm được một chàng trai tử tế.

Cuộc sống chung của anh chị diễn ra rất hòa thuận. Hai năm sau đám cưới, chị dâu sinh ra một bé trai đáng yêu. Cả gia đình tôi đã chăm sóc mẹ con chị với tất cả sự yêu thương và quan tâm. Nội ngoại tranh nhau bế cháu, và mẹ của chị dâu thường xuyên sang thăm, mang theo đồ ăn và thức uống để biếu gia đình tôi.

Nhà tôi luôn đông vui như vậy. Chị dâu được mọi người yêu chiều nên thường xuyên nở nụ cười, tâm trạng luôn vui vẻ. Mẹ tôi khuyên anh trai cần phải chăm sóc vợ chu đáo hơn, vì sau sinh, chị có thể gặp phải chứng trầm cảm. Anh trai đã tận tâm chăm sóc vợ con, hạn chế những thú vui bên ngoài để tập trung vào gia đình.

Thời gian trôi qua, cháu tôi đã được 4 tháng. Thói quen của tôi là về nhà là ghé thăm phòng chị dâu, bế bé, cảm nhận sự ấm áp và hạnh phúc từ đứa trẻ, rồi mới đi ăn cơm và tắm rửa. Buổi tối, nếu không có kế hoạch gì, tôi thường giúp chị trông cháu và thỉnh thoảng cả gia đình đi cà phê để cho bé làm quen với thế giới bên ngoài.

Gần đây, tôi nhận thấy chị dâu có vẻ không vui. Tôi nhắc nhở mẹ hãy trò chuyện với chị dâu để tìm hiểu nguyên nhân. Hóa ra, chị dâu lo lắng vì gần đây hay quên, nhầm lẫn nhiều thứ và làm hỏng đồ đạc của con. Chị sợ rằng tình trạng này có thể ảnh hưởng đến công việc sau khi trở lại. Mẹ tôi đã an ủi chị rằng đây là điều bình thường với phụ nữ sau sinh, nhưng chị dâu vẫn không cảm thấy yên tâm, lo sợ rằng một ngày nào đó mình sẽ mắc lỗi nghiêm trọng vì sự đãng trí này.

Anh trai tôi đã nỗ lực giúp đỡ vợ chăm sóc con nhiều hơn để chị dâu có thời gian tập trung vào công việc. Dù chị cũng cố gắng không phân tán suy nghĩ và hạn chế làm nhiều việc cùng lúc, nhưng chị vẫn mắc lỗi và thường tự trách mình.

Sáng nay, mẹ tôi mua được mẻ cua bể tươi ngon và dự định tối sẽ làm món cua sốt bơ tỏi đãi cả nhà vào cuối tuần. Sau khi sơ chế và ướp sốt, mẹ bảo chị dâu cất cua vào tủ lạnh đến chiều mới nấu.

Tôi về nhà sau khi đi chơi và tiện tay mua thêm ít rau củ để làm salad. Khi đến giờ nấu cơm, mẹ tôi mở tủ lạnh ra để lấy cua, và nụ cười của bà đột nhiên tắt ngấm. Tôi cũng tò mò nhìn vào, thì thấy cua không còn, mà chị dâu lại để nguyên cái bỉm dùng rồi của con vào ngăn mát!

Tôi hốt hoảng gọi chị dâu xuống. Mẹ tôi hỏi cua đâu, chị đứng ngẩn ra một lúc rồi gãi đầu bảo không nhớ gì. Tôi tìm quanh phòng chị và phát hiện hộp cua nằm gọn gàng trong giỏ đựng bỉm của cháu.

Khi đem cua xuống bếp, mẹ tôi không nhịn được cười. Chị dâu liên tục xin lỗi, nhưng mẹ bảo không ai giận chị hết. Nhưng khi tôi vứt cái bỉm đầy ự ra khỏi tủ lạnh, chị dâu bỗng dưng bật khóc.

Cả mẹ lẫn tôi đều hốt hoảng không hiểu lý do. Mãi sau chị dâu mới bình tĩnh và nói rằng vì mình quá đãng trí nên mới để bỉm bẩn vào tủ đồ ăn. Chị bắt đầu lau dọn sạch sẽ, và mặc dù tôi định can ngăn, mẹ ra hiệu để chị tự làm.

Trong khi chị dâu vội vàng chạy lên phòng để chăm sóc cháu khi bé tỉnh giấc khóc, tôi tiếp tục lau dọn và mẹ nấu cua. Mẹ bảo thương con dâu quá, mới đẻ lần đầu nên chị nhạy cảm quá mức.

Mẹ nhắc tôi rằng sau này nếu có chồng và sinh con, có thể cũng sẽ rơi vào tình huống tương tự. Mẹ chỉ mong chị em tôi đều sống vui vẻ và hạnh phúc, không nên suy nghĩ quá nặng nề về những chuyện nhỏ. Rồi mẹ gọi cho anh trai, dặn anh mua ít thuốc bổ về cho vợ trước bữa tối.

Tôi thật sự ngưỡng mộ mẹ mình. Bà vừa tâm lý vừa tinh tế, không phải ai lên chức mẹ chồng cũng có thể làm được như vậy.

 

4 Dấu Hiệu Khó Che Giấu Khi Phụ Nữ Thật Lòng Yêu Thương Một Người Đàn Ông

https://vietnamhotnew.com/phu-nu-that-long-yeu-thuong-1-nguoi-dan-ong/