Sau Một Đêm Biến Mất, Tôi Trở Về Nhà Và Phát Hiện Bí Mật Đau Lòng

 

Cả đêm ấy, tôi trốn ở nhà bạn, tắt điện thoại, mặc cho những cơn giận dữ cuốn lấy tâm trí. Sáng hôm sau, khi mở máy, tim tôi thắt lại khi thấy 30 cuộc gọi nhỡ từ chồng. Tôi vội vã chạy về nhà, trong lòng thấp thỏm lo âu. Về đến nơi, phông rạp đã được dựng lên.

Đến giờ phút này, cả tôi và chồng vẫn không thể tin được những gì đã xảy ra. Cuộc đời đôi khi là những vòng tròn định mệnh, đưa đẩy những con người xa lạ quay về bên nhau. Chúng tôi cũng đã trải qua một hành trình dài để tìm lại chính mình, để học cách yêu thương và tha thứ.

 

Chồng  Bỏ đi chơi sáng về vợ đã ra đi mãi mãi
Chồng Bỏ đi chơi sáng về vợ đã ra đi mãi mãi

 

Tôi kết hôn lần đầu năm 22 tuổi, còn chồng tôi khi đó mới 24. Tuổi trẻ của chúng tôi ngập tràn bồng bột và thiếu kinh nghiệm. Những mâu thuẫn nhỏ nhặt xuất phát từ sự vô tư, từ những thói quen chưa kịp thay đổi. Chồng tôi ham chơi, vô tâm không lo lắng cho gia đình. Còn tôi cũng chưa biết cách giữ lửa cho hạnh phúc. Một lần, trong cơn giận, tôi đã bỏ đi giữa đêm, mặc cho mẹ chồng đang ốm nặng.

Đêm đó, tôi ở lại nhà bạn, cắt đứt liên lạc với thế giới. Sáng hôm sau, mở điện thoại lên, 23 cuộc gọi nhỡ từ chồng làm tôi giật mình. Vội vã chạy về nhà, tôi chết lặng khi thấy phông rạp đã được dựng lên, báo hiệu một cuộc chia ly mãi mãi. Mẹ chồng tôi đã qua đời, và tôi cảm thấy một nỗi ân hận khôn nguôi khi không biết tin sớm hơn để có thể ở bên bà lúc cuối đời.

 

 

 

Sau tang lễ, trong căn nhà trống vắng, tôi và chồng ngồi đối diện nhau, quyết định chia tay. Chúng tôi nhận ra, cả hai chưa đủ yêu thương để bao dung cho những thiếu sót, sai lầm của nhau. Chúng tôi đã chọn con đường riêng, nghĩ rằng đó là lối thoát duy nhất.

Thế nhưng, khi quyết định rời xa, trái tim tôi vẫn còn nguyên vẹn tình yêu dành cho anh. Tôi chọn rời tỉnh, tìm một cuộc sống mới để quên đi những ký ức đau buồn. Ba năm trôi qua, tôi không thể tìm thấy ai có thể hiểu mình như anh. Mỗi lần nhớ về quá khứ, tôi lại cảm thấy lòng mình trống trải và nhớ nhung.

Rồi một ngày, số phận lại sắp đặt cho chúng tôi gặp nhau, lần này trong vai trò đối tác công việc. Cả hai đã trưởng thành hơn, biết lắng nghe và thấu hiểu hơn. Khi anh biết tôi chưa có người mới, anh nhắn tin hỏi han, và trái tim tôi lại một lần nữa xao xuyến.

 

 

Chúng tôi dành hai năm để tìm hiểu lại nhau, để chắc chắn rằng lần này tình yêu sẽ đủ lớn để vượt qua mọi thử thách. Ngày cưới của chúng tôi, ai cũng bất ngờ khi thấy chú rể không ai khác chính là người chồng cũ. Nhìn nhau mỉm cười, chúng tôi hiểu rằng hạnh phúc không phải là điểm đến, mà là hành trình.

Một năm sau ngày tái hôn, cuộc sống của tôi thật sự trọn vẹn. Chúng tôi vừa chào đón đứa con đầu lòng, và niềm vui không thể nào tả xiết. Chồng tôi, người đàn ông từng vô tâm, giờ đây đã thay đổi hoàn toàn. Anh yêu con, hết giờ làm là về nhà, chăm sóc, phụ giúp tôi từng chút một. Đêm nào con quấy khóc, anh thức dậy, nhẹ nhàng dỗ dành để tôi có thể nghỉ ngơi.

Nhìn người đàn ông hiện tại và người đàn ông tôi từng ly hôn, tôi thấy anh đã khác xưa nhiều. Có lẽ chúng tôi đều đã thay đổi, đã học cách yêu thương, tha thứ cho những lỗi lầm trong quá khứ. Và giờ đây, chúng tôi cùng nhau vun đắp một gia đình hạnh phúc, nơi những mất mát, đau thương đã trở thành quá khứ, nhường chỗ cho sự bình yên và yêu thương vô bờ bến.

 

“Tuần Định Mệnh: Mẹ Vợ Đến Chơi, Tôi Mất Ví, Mở Ra Thấy Gì Khiến Mắt Cay Xè”