Mẹ tôi chết lặng, không thể tin vào tai mình khi nghe chị dâu nói như thế.
Từ lúc anh trai tôi đưa chị về ra mắt, mẹ đã không ưng ý bởi gia đình chị chẳng tương xứng với nhà tôi. Nhà chúng tôi khá giả, còn nhà chị chỉ bình thường, và nếu không vì việc chị mang thai, chắc chắn mẹ đã không đồng ý cho đám cưới này diễn ra.
Sau khi cưới, chị dâu nghỉ việc ở nhà để dưỡng thai. Công việc của chị trước đây cũng chẳng mấy danh giá, giờ lại ở nhà càng khiến mẹ tôi thêm phần bất mãn. Dù mang thai, chị vẫn phải quán xuyến hết việc nhà mà không được mẹ tôi động viên chút nào.
Hiện tại, chị dâu tôi đã mang thai 5 tháng. Hôm nọ, nhà tôi đón vài vị khách quý, mẹ đích thân lên thực đơn rồi sai chị đi chợ, nấu nướng. Bà không tin tưởng vào tay nghề của chị, người mà theo bà là chẳng quen với những món ăn cầu kỳ, sang trọng. Dù vậy, chị dâu tôi cũng cố gắng đáp ứng yêu cầu của mẹ, làm cho mẹ phần nào hài lòng.
Khi khách sắp tới, mẹ gọi chị vào, nhẹ nhàng nhưng đầy quyết đoán: “Lát nữa con ở trong bếp ăn cơm nhé. Mẹ sẽ nói với khách là con vắng nhà. Mẹ không muốn con xuất hiện vì… phong thái của con chưa được sang trọng, quý phái, gia đình mình cần giữ thể diện.”
Chị dâu im lặng một lát rồi nhẹ nhàng đáp lại, nhưng từng lời lại sắc như dao:
– Mẹ à, với con ăn cơm dưới bếp cũng không thành vấn đề, nhưng có một điều con cần làm rõ. Đề nghị của mẹ chẳng khác gì mẹ coi con là người giúp việc trong nhà, đúng không? Nếu vậy, từ nay mẹ hãy trả lương cho con theo mức của người giúp việc. Con đã làm tất cả những gì một người giúp việc làm, mà con còn đang mang trong mình giọt máu của gia đình mình, phải không mẹ?
Nếu mẹ coi con là con dâu, thì không cần trả lương, vì chăm sóc gia đình, chồng con, phụng dưỡng bố mẹ chồng là trách nhiệm và niềm hạnh phúc của con. Nhưng đổi lại, con cần được đối xử với sự tôn trọng như một thành viên trong gia đình.
Mẹ muốn con như người giúp việc, nhưng lại yêu cầu ở con trách nhiệm của một nàng dâu, e rằng điều đó khó thực hiện. Trách nhiệm phải luôn đi đôi với quyền lợi, con mong mẹ suy nghĩ kỹ hơn.
Mẹ tôi chết lặng, chưa bao giờ bà nghĩ chị dâu lại có thể nói những lời như vậy. Từ ngày về làm dâu, chị luôn ngoan ngoãn, nghe lời mẹ, chưa bao giờ cãi lại. Nhưng hôm nay, bà nhận ra, chị không hề nhu nhược mà chỉ là luôn nhẫn nhịn để giữ cho gia đình yên ấm.
Anh trai tôi đang đi công tác, mẹ tức giận gọi cho anh, mong tìm được người đứng về phía mình. Nhưng không ngờ, anh lại ủng hộ vợ, thậm chí còn khuyên mẹ hãy thay đổi cách nghĩ và cách đối xử với chị. Không ai đứng về phía mẹ, khiến bà dù ấm ức nhưng cũng đành nhượng bộ.
Sau bữa cơm, khách khen chị dâu tôi ngoan ngoãn, hiểu biết, khiến mẹ cũng thấy mát lòng. Từ đó, bà bắt đầu nhìn chị với con mắt khác, nhận ra rằng thành kiến ban đầu khiến bà đánh giá sai lầm về chị, bỏ qua những phẩm chất tốt đẹp.
Chị dâu tôi tính tình phóng khoáng, chẳng để bụng chuyện cũ, còn mẹ cũng dần quý mến chị hơn. Đúng là anh tôi không chọn nhầm người!
Diễn Biến Mới Nhất Vụ Nam Sinh Lớp 8 Bị Đánh Tử Vong Ở Long Biên