Tôi Mới SInh Được 4 Tháng Mẹ Chồng Bắt rửa Bát Tối Vứt hẾt Rồi.

 

 

Thú thật với các chị, em chưa bao giờ sợ chuyện mẹ chồng nàng dâu. Ngày xưa, lúc chuẩn bị lấy chồng, mẹ em cứ lo lắng không ngừng. Bà thường than thở:

“Ở nhà mẹ còn phải chăm chút từng chút một, con ạ. Mai này về làm dâu, nếu lỡ phật lòng người ta thì sao? Không ở được với nhau thì khổ cả đôi bên.”

Em hiểu và cũng chia sẻ quan điểm của mẹ. Nhưng với em, việc làm dâu chẳng có gì đáng ngại. Nếu mẹ chồng tốt, mình sẽ trân trọng và yêu thương lại. Còn nếu bà quá khắt khe, em cũng chẳng có ý định nhẫn nhịn chịu đựng đâu.

 

Hình ảnh Minh Họa Mẹ Chồng Nàng Dâu
Hình ảnh Minh Họa Mẹ Chồng Nàng Dâu

“Con bận việc lắm à? Mẹ Chồng  thấy mấy đứa khác thường tan làm lúc 6 giờ. Còn công ty con, ngày nào mẹ cũng thấy con tăng ca.”

Tất nhiên, em không dám nói thật nên chỉ chống chế:

“Vâng, ngành của con nhiều việc lắm mẹ ạ. Có mấy chị còn phải ở lại tới 8 giờ cơ.”

Khi mang thai, em sợ về muộn sẽ nguy hiểm nên mới về sớm hơn. Nhưng mỗi lần về, em lại lên phòng nằm, đợi mẹ chồng nấu cơm xong mới xuống. Bầu bí mệt mỏi, đi làm đã đủ cực, em đâu còn sức lo cơm nước phục vụ người khác.

Đợt này sinh con xong, mẹ đẻ em chủ động bảo về nhà ở một tháng để bà chăm sóc. Nhưng em thẳng thắn nói:

 

 

 

 

“Mẹ lên ở với con một tuần rồi về là được. Cháu bà nội tội bà ngoại, mẹ à. Mẹ cứ để bố mẹ chồng con chăm cháu, đằng nào nó cũng là đích tôn của ông bà.”

Mẹ em lên ở đúng một tuần rồi về. Trước khi về, bà dặn dò mãi:

“Mẹ chồng con chịu khó và tốt tính. Con cố mà sống cho phải đạo.”

Thật ra, em cũng biết đối nhân xử thế. Từ ngày về làm dâu, em luôn đóng tiền ăn tiêu hàng tháng dù chẳng ăn mấy. Con em khóc đêm, mẹ chồng bế phụ, em thi thoảng cũng cho bà ít tiền. Số tiền ấy cũng ngang với thuê người giúp việc rồi. Em cứ nghĩ mẹ chồng hiểu điều này, ai ngờ sau lưng bà lại không hài lòng với em.

Hôm vừa rồi, mấy bác trong câu lạc bộ hưu trí của mẹ chồng đến chơi. Mọi người kéo nhau vào phòng to nhỏ, em thì chẳng để ý. Giữa buổi, chồng em gọi về nhờ em nhắn mẹ vì điện thoại bà hỏng, đi sửa chưa lấy được. Nhưng khi em đến cửa phòng, lại nghe mẹ chồng nói:

“Thanh niên thời nay nhác thật đấy. Con dâu tôi đẻ được 4 tháng rồi mà chưa hề nấu được nồi cơm. Đêm hôm con khóc cũng mang xuống cho mẹ bế. Nhiều lúc thương con, thương cháu nên mới nhịn, chứ thật ra nó cũng quá đáng.”

Mấy cô kia nghe vậy thì hùa vào:

“Còn phải nói. Ngày xưa mình làm dâu, giờ là làm mẹ chồng. Chúng nó ăn xong cứ vứt hết đống bát đũa đó, cuối cùng mình cũng phải làm. Mấy nữa con chúng lớn lại đòi ra ở riêng ngay. Chị cũng nên nói đi, em đến mấy lần, lần nào cũng thấy con dâu chị không chơi thì ngủ. Cứ để thế là nó quen đấy.”

Em cố nhịn, rồi lên phòng chờ các cô về hết mới nói chuyện thẳng thắn với mẹ chồng. Là mẹ con với nhau, vậy mà khi không hài lòng, bà lại kể với người ngoài để họ đánh giá. Khi em hỏi, mẹ chồng chẳng buồn giải thích, chỉ nói:

“Mẹ tưởng con nghe được thì cũng phải rút kinh nghiệm chứ. Con về làm dâu cả năm rồi mà việc nhà không động vào. Có ai đẻ 4 tháng mà vẫn kiêng cữ như con? Sẵn đây mẹ bảo luôn, bát buổi trưa con ăn xong giờ xuống mà rửa. Trời lạnh, tay mẹ nứt toác, rửa không được.”

Phụ nữ với nhau mà còn như vậy, bảo sao người ta cứ nói về mẹ chồng nàng dâu. Chỉ có vài cái bát đũa mà mẹ chồng cũng không rửa giúp em. Giận quá, em xuống bỏ hết vào sọt rác rồi bế con về ngoại.

Giờ chồng em chẳng biết nghe mẹ tỉ tê gì mà bắt em phải về xin lỗi. Anh còn gọi điện cho bố mẹ em, giờ ai cũng bảo em sai và quá đáng. Trong khi em thấy mình chẳng có yêu cầu gì vô lý. Các chị là người ngoài cuộc, xin cho em lời khuyên.

 

 

 

Em trai Ngân 98 đang tiến hành chuyển giơi….OMG